Google Play badge

nốt nhạc


Hiểu nốt nhạc

Nốt nhạc là những yếu tố cơ bản tạo nên nền tảng của âm nhạc. Chúng thể hiện âm thanh với cao độ và thời lượng cụ thể, cho phép các nhà soạn nhạc và nhạc sĩ tạo ra giai điệu và hòa âm. Trong bài học này, chúng ta sẽ tìm hiểu khái niệm về nốt nhạc, đặc điểm của chúng và cách chúng tương tác để tạo ra âm nhạc. Chúng ta cũng sẽ đi sâu vào tính nghệ thuật đằng sau việc sử dụng ghi chú để truyền tải cảm xúc và câu chuyện.

Nốt nhạc là gì?

Nốt nhạc là một biểu tượng đại diện cho một âm thanh có cao độ và thời lượng cụ thể. Cao độ của một nốt xác định âm thanh cao hay thấp, trong khi thời lượng xác định âm thanh kéo dài bao lâu. Các nốt nhạc được viết trên cây gậy là một tập hợp gồm năm nét ngang và bốn khoảng trống, mỗi vị trí trên cây gậy tượng trưng cho một cao độ khác nhau.

Bảy nốt cơ bản trong âm nhạc được đặt tên bằng bảy chữ cái đầu tiên của bảng chữ cái: A, B, C, D, E, F và G. Sau G, chu kỳ lặp lại, bắt đầu lại từ A nhưng ở cao độ cao hơn. Trình tự này tạo thành nền tảng của thang âm nhạc.

Thang âm nhạc

Thang âm là một chuỗi các nốt được sắp xếp theo thứ tự cao độ tăng dần hoặc giảm dần. Thang âm phổ biến nhất trong âm nhạc phương Tây là thang âm diatonic, bao gồm bảy nốt cộng với nốt thứ tám sao chép nốt đầu tiên cao hơn một quãng tám. Có hai loại thang âm nguyên chính: trưởng và thứ. Âm giai trưởng được biết đến với âm thanh tươi sáng và vui tươi, trong khi âm giai thứ thường truyền tải tâm trạng buồn bã hoặc trầm ngâm.

Thang âm trưởng tuân theo một mẫu cụ thể gồm cả cung và nửa cung giữa các nốt: Toàn bộ, Toàn bộ, Một nửa, Toàn bộ, Toàn bộ, Toàn bộ, Một nửa. Ví dụ: âm giai C trưởng bao gồm các nốt: C, D, E, F, G, A, B, C. Mỗi nốt cách nhau một cung, trừ EF và BC cách nhau nửa cung.

Tần số và cao độ

Cao độ của một nốt nhạc được xác định bởi tần số của nó, tức là số lần rung động trong một giây. Đơn vị của tần số là Hertz (Hz). Các nốt có tần số cao hơn có cao độ cao hơn và các nốt có tần số thấp hơn có cao độ thấp hơn. Ví dụ: nốt A phía trên nốt C giữa, được gọi là A4, có tần số tiêu chuẩn là 440 Hz.

Tần số của một nốt có thể được tính bằng công thức: \(f = 2^{(n/12)} \times 440\) , trong đó \(f\) là tần số tính bằng Hz và \(n\) là cách A4 nửa bước. Ví dụ: C5, cao hơn A4 ba nửa cung, có tần số \(2^{(3/12)} \times 440 \approx 523.25\) Hz.

Động lực và biểu hiện

Động lực trong âm nhạc đề cập đến âm lượng của một nốt nhạc hoặc đoạn nhạc. Dải động từ nhẹ đến to được biểu thị bằng các thuật ngữ tiếng Ý như piano (nhẹ nhàng), mezzo-piano (mềm vừa phải), mezzo-forte (to trung bình) và sở trường (to). Các nhà soạn nhạc sử dụng động lực để truyền tải cảm xúc và thêm kết cấu cho âm nhạc.

Sự thể hiện trong âm nhạc vượt xa các nốt nhạc và cường độ. Nó liên quan đến cách phát âm, cách diễn đạt và nhịp độ để mang lại sức sống cho một tác phẩm. Các cách phát âm, chẳng hạn như ngắt âm (ngắn và tách rời) hoặc legato (mượt mà và kết nối), ảnh hưởng đến cách chơi các nốt. Diễn đạt bao gồm việc định hình một chuỗi các nốt nhạc để truyền đạt ý nghĩa, giống như một câu trong ngôn ngữ nói. Cùng với nhau, những yếu tố này cho phép các nhạc sĩ diễn giải một bản nhạc theo cách độc đáo của họ, biến những nốt nhạc trên một trang thành một trải nghiệm âm nhạc cảm động.

Hòa âm và giai điệu

Hòa âm là sự kết hợp của các nốt nhạc được phát ra đồng thời để tạo ra hợp âm và tiến trình hợp âm. Nó làm phong phú thêm giai điệu bằng cách thêm chiều sâu và độ phức tạp. Hợp âm được hình thành khi có ba nốt trở lên được chơi cùng nhau. Hợp âm cơ bản nhất là hợp âm ba, bao gồm nốt gốc, nốt thứ ba và nốt thứ năm.

Mặt khác, giai điệu là một chuỗi các nốt nhạc được coi là một thực thể duy nhất. Nó là dòng nhạc đi đầu mà người nghe thường ngâm nga hoặc hát. Một giai điệu có thể đơn giản, bao gồm một vài nốt lặp lại, hoặc phức tạp, với sự thay đổi lớn về cao độ và nhịp điệu. Sự tương tác giữa giai điệu và hòa âm tạo nên kết cấu của âm nhạc, ảnh hưởng đến sự phức tạp và tác động cảm xúc của nó.

Nghệ thuật sáng tác

Sáng tác âm nhạc liên quan đến việc tạo ra các giai điệu, hòa âm và nhịp điệu để tạo ra một tác phẩm gắn kết thể hiện một ý tưởng hoặc cảm xúc. Các nhà soạn nhạc bắt đầu với một ý tưởng âm nhạc, có thể là giai điệu, nhịp điệu hoặc thậm chí là sự tiến triển của hợp âm. Sau đó, họ phát triển ý tưởng này, thử nghiệm các biến thể và khám phá các hòa âm và mức độ động khác nhau để nâng cao câu chuyện âm nhạc.

Nghệ thuật sáng tác không chỉ là sắp xếp các nốt nhạc; đó là về cách kể chuyện thông qua âm thanh. Các nhà soạn nhạc sử dụng kiến ​​thức về lý thuyết âm nhạc, cùng với khả năng sáng tạo và trực giác, để đan xen các nốt và nhịp điệu gây được tiếng vang với người nghe ở mức độ cảm xúc. Mỗi sáng tác là sự thể hiện độc đáo quan điểm của nhà soạn nhạc, được hình thành bởi kinh nghiệm, ảnh hưởng và tầm nhìn nghệ thuật của họ.

Phần kết luận

Nốt nhạc là bảng chữ cái của ngôn ngữ âm nhạc. Hiểu đặc điểm của họ và cách họ tương tác là điều cần thiết để đi sâu vào thế giới âm nhạc, cho dù với tư cách là người nghe, người biểu diễn hay nhà soạn nhạc. Thông qua việc nghiên cứu các nốt nhạc và ứng dụng của chúng, người ta có thể đánh giá cao sự phức tạp và vẻ đẹp của âm nhạc, khám phá tấm thảm âm thanh phong phú đã mê hoặc trí tưởng tượng của con người trong nhiều thế kỷ.

Download Primer to continue