Trong âm nhạc cổ điển, một phong trào là một phần khép kín của một tác phẩm âm nhạc hoặc hình thức âm nhạc. Mặc dù các động tác riêng lẻ hoặc được chọn lọc trong một tác phẩm đôi khi được trình diễn riêng biệt, nhưng việc trình diễn toàn bộ tác phẩm yêu cầu tất cả các động tác phải được thực hiện liên tiếp.
Các chuyển động có thể tuân theo hình thức, nhịp độ và phím riêng của chúng và thường được đánh số hoặc đặt tên. Chúng giống như các chương trong một cuốn sách hoặc các cảnh trong một vở kịch, mỗi cảnh đều góp phần tạo nên câu chuyện tổng thể của tác phẩm. Một chuyển động có thể có tâm trạng, chủ đề hoặc nhịp độ cụ thể, khiến nó khác biệt với các chuyển động khác trong cùng một tác phẩm.
Khái niệm về chuyển động trong âm nhạc có thể bắt nguồn từ thời kỳ Baroque (khoảng 1600-1750), nhưng phải đến thời kỳ Cổ điển (1750-1820), cấu trúc này mới trở nên chuẩn hóa hơn, đặc biệt là trong các bản giao hưởng, sonata và concerto. Các nhà soạn nhạc như Haydn, Mozart và Beethoven đã mở rộng việc sử dụng và độ phức tạp của các chuyển động trong tác phẩm của họ.
Mặc dù có rất nhiều biến thể nhưng nhiều tác phẩm cổ điển vẫn tuân theo cấu trúc đa chuyển động, các định dạng thường thấy bao gồm:
Dưới đây là một số ví dụ minh họa cấu trúc chuyển động điển hình trong các hình thức âm nhạc khác nhau:
Nhịp độ và tâm trạng của một chương thường được nhà soạn nhạc đưa ra thông qua các thuật ngữ tiếng Ý ở đầu mỗi chương. Ví dụ: 'Allegro' biểu thị nhịp độ nhanh và sống động, trong khi 'Adagio' biểu thị tâm trạng chậm rãi và yên bình. Những hướng dẫn này giúp người biểu diễn hiểu được đặc điểm và nhịp độ mà nhà soạn nhạc dự định cho động tác.
Ngoài ra, độ động (mức âm lượng), dấu biểu cảm và kỹ thuật chơi góp phần tạo nên tâm trạng và đặc điểm tổng thể của từng chuyển động, đảm bảo rằng mỗi phần đóng góp một cách độc đáo vào câu chuyện hoàn chỉnh của tác phẩm âm nhạc.
Bản thân các chuyển động có thể tuân theo các hình thức âm nhạc cụ thể, quyết định khung cấu trúc của bản nhạc. Các hình thức phổ biến trong các phong trào bao gồm:
Việc sử dụng các chuyển động trong một bản nhạc cho phép âm nhạc cổ điển khám phá nhiều loại cảm xúc, chủ đề và ý tưởng âm nhạc. Cấu trúc này tạo ra trải nghiệm đa chiều, thu hút người nghe thông qua những phần tương phản nhưng có liên quan với nhau. Chuyển động cung cấp cho các nhà soạn nhạc một cách để thử nghiệm hình thức, giai điệu và hòa âm đồng thời mang đến cho người nghe trải nghiệm nghe phong phú và đa dạng.
Các chuyển động đóng một vai trò quan trọng trong cấu trúc và cách thể hiện của các tác phẩm âm nhạc cổ điển. Thông qua nhiều hình thức và phương pháp biểu đạt khác nhau, mỗi chuyển động đều góp phần tạo nên tiếng nói riêng cho câu chuyện tổng thể của tác phẩm. Hiểu được sự phức tạp của các chuyển động âm nhạc có thể nâng cao sự cảm nhận và thưởng thức âm nhạc cổ điển của một người.