Google Play badge

chữ ký thời gian


Hiểu chữ ký thời gian trong âm nhạc

Ký hiệu thời gian là một khía cạnh thiết yếu của lý thuyết âm nhạc để chỉ ra thước đo của một bản nhạc. Chúng giúp các nhạc sĩ hiểu cách đếm và chơi bản nhạc. Trong bài học này, chúng ta sẽ khám phá những kiến ​​thức cơ bản về chỉ số thời gian, các thành phần của chúng và cách chúng ảnh hưởng đến một tác phẩm âm nhạc.

Chữ ký thời gian là gì?

Ký hiệu chỉ nhịp là ký hiệu được sử dụng ở phần đầu của một bản nhạc bao gồm hai số, số này chồng lên số kia. Số trên cùng cho biết có bao nhiêu nhịp trong mỗi ô nhịp và số dưới cùng cho biết giá trị nốt đại diện cho một nhịp. Cùng nhau, họ tạo ra một khuôn khổ cho nhịp điệu và nhịp độ của âm nhạc.

Các thành phần của chữ ký thời gian

Trong ký hiệu chỉ nhịp, số trên cùng biểu thị số nhịp trong mỗi ô nhịp. Ví dụ: nếu số trên cùng là 4 thì có bốn nhịp trong mỗi ô nhịp. Mặt khác, số dưới cùng cho chúng ta biết giá trị nốt nào tương đương với một nhịp. Nếu số dưới cùng là 4 thì có nghĩa là nốt đen có một nhịp. Do đó, nhịp 4/4 có nghĩa là có bốn nhịp trong mỗi ô nhịp và nốt đen có một nhịp.

Chữ ký thời gian chung
Đọc và hiểu chữ ký thời gian

Để đọc ký hiệu chỉ nhịp, hãy nhìn vào phần đầu của một bản nhạc. Bạn sẽ tìm thấy ký hiệu chỉ nhịp ngay sau khóa nhạc (và ký hiệu phím nếu có). Số trên cùng cho bạn biết cần đếm bao nhiêu nhịp trong mỗi ô nhịp và số dưới cùng giúp bạn xác định giá trị nốt nào được tính là một nhịp. Nhịp điệu và nhịp độ của âm nhạc được định hình bởi ký hiệu chỉ nhịp của nó, hướng dẫn các nhạc sĩ trong việc diễn giải và biểu diễn bản nhạc.

Thử nghiệm với chữ ký thời gian

Trong khi hầu hết các bản nhạc đều tuân theo ký hiệu thời gian một lần, một số tác phẩm thay đổi ký hiệu thời gian xuyên suốt để tạo sự thú vị hoặc phù hợp với tâm trạng của âm nhạc. Ví dụ: một bài hát có thể bắt đầu ở nhịp 4/4 và chuyển sang nhịp 3/4 cho đoạn bridge hoặc điệp khúc, mang lại sự tương phản rõ rệt về nhịp điệu.

Ký hiệu thời gian ảnh hưởng đến sáng tác âm nhạc như thế nào

Việc lựa chọn ký hiệu thời gian ảnh hưởng rất lớn đến cảm nhận và cấu trúc của một bản nhạc. Nhịp 4/4 thường được sử dụng cho nhạc rock, pop và hầu hết nhạc cổ điển, mang lại nhịp điệu ổn định, có thể dự đoán được, giúp nhạc sĩ và người nghe dễ dàng theo dõi. Mặt khác, nhịp 3/4 mang lại cho bản nhạc cảm giác trôi chảy hơn, giống điệu valse hơn. Các nhà soạn nhạc chọn ký hiệu chỉ nhịp dựa trên tâm trạng và phong cách mà họ muốn truyền tải; ví dụ, một điệu nhảy sôi động của Ailen có thể sử dụng thời gian 6/8 để nhấn mạnh nhịp điệu nhanh, vui vẻ.

Ký hiệu thời gian không chỉ tác động đến nhịp điệu và phân nhịp của một bản nhạc mà còn ảnh hưởng đến cách xây dựng giai điệu và hòa âm. Ví dụ: trong ô nhịp 4/4, các nhà soạn nhạc có quyền tự do tạo ra các cụm từ trải dài trên một hoặc nhiều ô nhịp, cung cấp một khung nền rộng rãi cho sự phát triển giai điệu và hài hòa. Ngược lại, nhịp 2/4, với không gian hạn chế, khuyến khích những phát biểu âm nhạc ngắn gọn, tức thì hơn.

Hiểu về thời gian phức hợp và thời gian phức tạp

Ngoài các ký hiệu chỉ nhịp đơn giản như 4/4, 3/4 và 2/4, còn có các ký hiệu chỉ nhịp phức tạp và phức tạp. Các ký hiệu thời gian tổng hợp, chẳng hạn như 6/8, 9/8 hoặc 12/8, nhóm nhịp thành bộ ba thay vì hai nhịp đơn giản. Điều này dẫn đến cảm giác "đu đưa" hoặc nghiêng. Các ký hiệu thời gian phức tạp, chẳng hạn như 5/4 hoặc 7/8, không dễ dàng khớp với nhóm hai, ba hoặc bốn, tạo ra các mẫu nhịp điệu mà ban đầu có thể cảm thấy không đều hoặc bất thường.

Một ví dụ kinh điển về một tác phẩm trong thời gian phức tạp là "Take Five" của Bộ tứ Dave Brubeck, nổi tiếng với nhịp 5/4 đặc biệt. Chữ ký thời gian bất thường này tạo ra trải nghiệm nghe độc ​​đáo, thách thức cả người biểu diễn và người nghe với nhịp điệu bất thường của nó.

Giải thích chữ ký thời gian bất thường

Việc đọc và giải thích các ký hiệu thời gian không đều, chẳng hạn như 8/5, 8/7 hoặc 8/11, đòi hỏi bạn phải hiểu biết nhiều hơn một chút. Trong những trường hợp này, nhịp trong một ô nhịp thường được nhóm lại để giúp nhạc sĩ đếm chúng dễ dàng hơn. Ví dụ: nhịp 7/8 có thể được tính là 2+2+3 để đơn giản hóa nhịp điệu phức tạp của nó.

Các nhà soạn nhạc sử dụng các ký hiệu thời gian bất thường này để tăng thêm sự thú vị và phức tạp về nhịp điệu cho âm nhạc của họ, tạo ra các mẫu thách thức khả năng dự đoán của các ký hiệu thời gian phổ biến hơn. Điều này có thể đặc biệt hiệu quả trong các thể loại như progressive rock hoặc nhạc cổ điển thế kỷ 20, nơi việc vượt qua các ranh giới thường là yếu tố then chốt tạo nên sự hấp dẫn của âm nhạc.

Phần kết luận

Ký hiệu thời gian là nền tảng để hiểu và biểu diễn âm nhạc, mang đến cơ hội nhìn vào cấu trúc nhịp điệu của các tác phẩm. Bằng cách làm quen với cả ký hiệu chỉ nhịp phổ biến và không phổ biến, các nhạc sĩ có thể đánh giá đầy đủ hơn phạm vi biểu đạt âm nhạc rộng lớn. Cho dù luyện tập một bản nhạc theo nhịp 4/4 đơn giản hay khám phá sự phức tạp của một bản nhạc theo nhịp 7/8, việc hiểu được các ký hiệu chỉ nhịp là rất quan trọng để nắm bắt được bản chất của âm nhạc.

Download Primer to continue